TƯỢNG ÐÀI CHIẾN-SĨ VÔ DANH
Tống phước Hiến
Giữa bão lửa, Anh đi vào lịch sử,
Góp
máu xương: Anh Chiến-Sĩ Vô Danh.
Dù
tàn phế, vẫn trăn trở thâu canh,
Ôi nợ Nước, Ôi gia tải Tiên Tổ !
*
Tôi
đã thấy lũ quân thù hăm hở,
Nghiệt
ngã bạo tàn trên xác thân Anh.
Giữa
chợ đời, bạc ác gian manh,
Anh
vẫn quyết – sắc son cùng non nước!
*
Tôi
ngưỡng phục, nhìn dấu chân Anh bước,
Cho
mai sau, cho Tổ Quốc vững bền.
Nhờ
các Anh, tôi được ngẩng đầu lên,
Lòng
sống dậy mênh mông niềm kiêu hãnh,
*
Vì
đại nghĩa Anh cần gì tên, ảnh,
Máu
Anh hòa vào Ðất Mẹ thiêng liêng.
Vì
Tổ Quốc, Anh dẹp bỏ tư riêng,
Và
chỉ biết Quê-Hương là Chân Lý.
*
Cuộc
đời Anh – bức tượng đài tuyệt mỹ,
Tiếp
ngàn xưa, Anh truyền hịch ngàn sau,
Anh
bình thản giữa lăng kính muôn màu.
Cùng
sông núi, Anh hiên ngang bất diệt.
Tống
Phước Hiến
No comments:
Post a Comment