Monday, March 25, 2013

LƯNG LÍNH “CHÙA” SAO, CỨ LỤI HOÀI?


Nghĩa Trang Quân Đội Gò Vấp

Dẫn nhập: Mới đây ông nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc lại chơi trội khi lên tiếng bênh vực việc làm “buôn xương tử sĩ QLVNCH” của cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành, trong khi chính ông này đã không thể trả lời những thắc mắc mà dư luận đã đưa ra. Ông Vũ Văn Lộc khoe mẽ là đã từng là “Giám đốc chương trình PathFinder tại Tổng Tham Mưu phối hợp với chuyên viên ngũ giác đài” và “làm dịch vụ ăn Fund (xin đừng đọc là “ăn Phân”) trong 37 năm” và ông ta trả lời xác quyết rằng: "Tôi đã trả lời rằng đã tra cứu từ trước tới nay hoàn toàn không có tiền bạc nào cho người Mỹ dành cho việc này. Đừng đổ tội cho bác Thành chạy theo ngân khoản MIA/VN. Bày đặt ra tin tức như vậy, rồi chuyển tiếp tin tức khốn nạn như vậy là có tội với các tử sĩ VNCH. Xấu lắm.” (Trích “Nghĩa Trang Biên Hoà, sau 37 năm”, Báo Calitoday Friday 22 March 2013).

Chuyện “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” là chuyện thường tình. Tôi không ngạc nhiên gì về chuyện ông cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc bênh ông cựu Thiếu Tá Nguyễn Đạc Thành. Tôi không biết chuyện “hoàn toàn không có tiền bạc nào dành cho việc này (tức tìm xương của tử sĩ QLCNCH)” hay không; nhưng tôi biết có 9 toán chuyên viên tìm hài cốt lính Mỹ mất tích trong chiến tranh đã đến Lào và Việt Nam. Cũng như tôi biết mấy năm trước đây, Bộ Trưởng Bộ Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ qua môi giới của cựu Trung sĩ QLVCH Trần Văn Ca của Hội Trợ Giúp Phế Nhân VN (Vietnam Assistance For The Handicap viết tắt VNAH) đã trao cho Đại Tướng VC Phùng Quang Thanh số tiền trợ giúp thương phế binh 2 miền trong chiến tranh VN là 33 triệu đô-la khiến cho “một tổ chức to đùng của QLVNCH” do “các cựu Tướng lãnh bình vôi” thành lập và cái gọi là Chính phủ bịp của Chú Chánh (có Quốc Trưởng là cố Đại Tướng Nguyễn Khánh) đã dần dần tan rã như tuyết giá trước ngọn tây phong. Chính phủ thì đã được mai táng và “Tổ chức QĐ to đùng” thì đang là một “thây ma chính trị” và đã quay ra sai tay chân bộ hạ tìm cách gây chia rẽ cộng đồng ở Bắc California.

Hy vọng bài viết sau đây sẽ giúp độc giả hiểu rõ hơn về nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc và những việc làm “đâm sau lưng chiến sĩ” của ông ta.

*

Ông nhà văn Giao Chỉ tức cựu Đại Tá QLVNCH Vũ Văn Lộc là người rất thích “nịnh sằng” và “nổ sảng”. Chúng tôi đã có nhiều bài viết phê bình về ông nhà văn này từ những năm đầu thập niên 90 khi ông ta viết loạt bài “Giao Chỉ luận anh hùng”.

Những chuyện nhố nhăng lẻ tẻ như chuyện ông ta viết bài ca tụng cố nhà báo Chử Bá Anh là hậu duệ của Chử Đồng Tử, ca tụng nước Việt Nam xã nghĩa từ thời cựu Thủ Tướng Phan Văn Khảiđã có đầy đủ nhân quyền và dân quyền” qua bài viết ca tụng việc hồi hương của cụ Tổng Trần ở San José như là chuyện những con cá hồi trở về sinh quán để chết sau khi đi ra biển - theo cái cách lập luận “Nếu Đi Hết Biển” của tên VC Trần Văn Thủy.

Chuyện ông ta ca tụng Mặt Trận (tức đảng Việt Tân hiện nay) đến chuyện ông ta là một nhà văn “dốt nhưng lại hay khoe chữ” như chuyện ông ta viết bài ca tụng ông luật sư Nguyễn Hữu Thống“tam quốc trạng nguyên”; trong khi đúng ra phải viết ông luật sư này là “tam quốc trạng sư” vì ông Thống tốt nghiệp 3 bằng luật sư của các nước Việt Nam Cộng Hoà, Pháp và Hoa Kỳ.

Nói chung là mấy chuyện “dốt mà hay khoe chữ” của ông nhà văn này nhiều lắm như chuyện ông ta diễn tả “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà ở bên ‘tả ngạn’ con đường đi Vũng Tàu”; trong khi ai cũng biết những chữ “hữu ngạn, tả ngạn” chỉ để dành cho con sông.

Chuyện độc đáo nhất của ông nhà văn này là ưa nổ sảng và chơi trội như vào năm 1992, khi đi dự Đại Hội Nhân Quyền do bà Irina tổ chức tại Mạc Tư Khoa ông ta khoe là ông ta là người “viết văn đã 40 năm viết từ năm 18 tuổi và đại diện cho những người viết văn ở hải ngoại [sic!].” Mọi chuyện chắc cũng sẽ chẳng có gì vì những lời tuyên bố đao to búa lớn của ông thì cũng chẳng có chết thằng cha, con mẹ Nga La Tư nào. Kẹt một cái là ông ta “nổ” với bà nhà văn Nguyễn Việt Nữ khi bà này đọc bài tham luận “Thư gửi bà quả phụ Bảy Lóp” là kẻ mà vì bức ảnh cựu Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan bắn tên đặc công này được công bố mà ông này đã bị thân bại danh liệt! Câu “danh ngôn” mà cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc tuyên bố ở Mạc Tư Khoa đã được bà nhà văn Nguyễn Việt Nữ công bố sau đó là: “Nếu có súng tôi (VVL) đã bắn nó (cố Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan - chú thích của LM).

Nói chung là ông nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc rất là… nổi nang.

Chuyện ông ta dựa hơi vào cái chết của giáo sư Hà Mai Phương là người mà ông ta ca tụng là “người tử tế” để mắng khéo nhưng ngưoòi khác là “không tử tế” chắc hẳn mọi người ở San José chưa quên.

Năm ngoái, năm kia ông cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc với bút hiệu Giao Chỉ lại chơi trội viết bài “mắng khéo” các nhân vật cao cấp của chế độ Việt Nam Cộng Hoà và các cựu Tướng lãnh của QLVNCH trong bài viết “Ngồi Lại Bên Nhau” có kèm theo cái tựa rất “nổ” khác là “Chửi Nữa Đi Em”.

*

Mục đích của bài viết là MẮNG KHÉO CÁC NHÂN VẬT CAO CẤP CỦA CHẾ ĐỘ VNCH VÀ CỰU TƯỚNG LÃNH QLVNCH và đổ tội cho những người khác là đã chửi bới các vị này và, sau đó, dựa hơi vào các vị này để chạy tội cho mình!

Xin mời độc giả đọc một số trích đoạn trong bài viết “Chửi Nữa Đi Em”:

-Tại Hoa Kỳ, cựu chiến sĩ Cộng hòa đã cất tiếng gọi đàn, mở rộng vòng tay. Đại tá thiết giáp Hà Mai Việt mời anh em về họp mặt tại Texas để chính thức ra mắt một tổng hội cựu chiến sĩ đầu tiên… Ngôi sao sáng là thiếu tướng Nguyễn Cao KỳChứa chan tình cảm nhưng rồi không có đoạn kết. Tướng Linh nay đã qua đời (*). Tướng Nguyễn Cao Kỳ, ngôi sao của đại hội toàn quân lần đầu tiên từ thập niên 80 ngày nay ra sao. Thiết tưởng chẳng cần nói thêm. Đời lính già sống lâu, chỉ thấy thêm chuyện đau lòng

-“Tổng Thống Thiệu ra quân:

Mười năm sau, vào đầu thập niên 90, một đại hội toàn quân quy mô được hình thành tại California… Các nhà lãnh đạo một thời của miền Nam đang nuôi ảo tưởng có thể đòi hỏi quốc tế và Hoa Kỳ đưa Việt Nam trở lại với sự cam kết theo Hiệp Định Paris 1973

- Qua đến năm 2000, đại tướng Nguyễn Khánh nguyên là Quốc trưởng đầu tiên của miền Nam Việt Nam đã có cơ hội ra mắt tại Cali với tổ chức Nguyễn Hữu Chánh… Sự ngây thơ không phải là độc quyền của tuổi thiếu niên hay anh em cấp dưới. Lúc đó đại tướng Nguyễn Khánh là ngôi sao rực rỡ của phong trào Nguyễn Hữu Chánh. Niên trưởng của tôi dường như cũng biết hết sự tình, nhưng tiếng vỗ tay và ánh đèn sân khấu vẫn có khả năng hấp dẫn tuổi cao niên…”

-Năm 2010, thủ tướng xuất hiện:

“… Sau cùng, một câu hỏi đặt ra là, ý nghĩa thực sự của việc đại tướng Khiêm xuất hiện là chuyện gì. Phải chăng Mỹ đã tính chuyện với Việt Nam và bây giờ tìm đến Việt nam Cộng Hoà (?). Thắc mắc này từ ngày xưa, cũng đã được thiên hạ đưa ra cứ mười năm một lần. Thời kỳ 80 phải chăng CIA tính dùng ông Kỳ qua đại hội Texas (?) Thời kỳ 90 ông Thiệu xuất hiện do Mỹ dự trù trở lại hiệp định Paris (?). Qua 2000 chính phủ của chú Chánh tuyên bố úp mở là có Mỹ đứng sát sau lưng thủ tướng lưu vong để ủng hộ đại tướng quốc trưởng (?). Nếu những chuyện không tưởng như thế đã không xảy ra mấy chục năm trước thì ngày nay người Mỹ dùng các cựu chiến binh cao niên Việt Nam Cộng Hoà với niên trưởng 85 tuổi của anh em ta để làm việc gì. Sao anh em lại có thể tiếp tục ngây thơ vô tội như thế.”

Và nhà văn Giao Chỉ viết như đinh đóng cột: “Sự thực là chẳng hề có yếu tố Hoa Kỳ trong thế giới Việt Nam Cộng Hoà di tản trong suốt 35 năm qua và vĩnh viễn về sau. Sức mạnh của cộng đồng Việt Nam nếu có phải trong khuôn khổ người công dân Mỹ gốc Việt…”

Không biết niên trưởng Nguyễn Khắc Bình nghĩ như thế nào về lời “phán” của ông cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc khi chính niên trưởng đã công khai tuyên bố là niên trưởng và Tập Thể thường xuyên liên lạc với niên trưởng Trần Thiện Khiêm vì “cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm thường xuyên liên lạc với giới lãnh đạo của Hoa Kỳ”?

Sau khi MẮNG CÁC NIÊN TRƯỞNG LÀ “NGÂY THƠ, ẢO TƯỞNG, TIN TƯỞNG Ở C.I.A., SAY MÊ ÁNH ĐÉN SÂN KHẤU VÀ TIẾNG VỖ TAY”, ông Giao Chỉ lại quay ra “vuốt” cựu Thiếu Tướng Nguyễn Khắc Bình trong vai trò đã đi đêm để mời cựu Thủ Tướng, cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm và cựu Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại xuất hiện trong “Đại Hội Bất Thường” của Tập thể Chiến Sĩ VNCHHN và “ca tụng” cựu Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại chấp nhận ra làm việc là để “ngồi với anh em để anh em tiếp tục ngồi lại với nhau. Mục tiêu đơn giản và chân thành…”.

*

Phê phán không phải là đánh phá! Phê bình không phải là chửi bới!

Ông nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc ưa làm chuyện không giống ai bị người khác phê bình, phê phán thì ông cứ la toáng lên là ông ta bị đánh phá, bị chửi bới!

Qua phần phân tích trên, chúng tôi nghĩ rằng quý độc giả cũng như các vị niên trưởng đã được ông Vũ Văn Lộc nhắc đến không thể không thấy cái trò “mắng khéo” quý vị là “ngây thơ, ảo tưởng, tin vào C.I.A., say mê ánh đèn sân khấu và tiếng vỗ tay” của ông Vũ Văn Lộc.

Chuyện khôi hài là sau đó ông Vũ Văn Lộc lại đòi chen vào NGỒI CHỖ HÀNG ĐẦU của những người mà ông đã MẮNG KHÉO và đỗ tội cho những người khác là ĐÃ CHỬI CÁC VỊ LÃNH ĐẠO CỦA VNCH VÀ QLVNCH!

Dư luận đồng bào tỵ nạn cộng sản cũng như của các cựu quân nhân QLVNCH đối với việc làm của các vị từng là Phó Tổng Thống, Thủ Tướng, cũng như các cựu Tướng lãnh của QLVNCH lại đi tuyên bố cũng như làm những chuyện có lợi cho bọn VC như Tướng Nguyễn Cao Kỳ, cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, (trong việc thành lập tổ chức Vận Động Tái Thiết Việt Nam để hoà giải hoà hợp với VC), Quốc Trưởng Nguyễn Khánh… đến những lời tuyên bố “bất thường” của cựu Thủ Tướng, cựu Đại Tướng Trần Thiện Khiêm trong “Đại Hội Bất Thường của Tập Thể Chiến Sĩ VNCH/HN là chuyện “bất bình tắc minh” là chuyện “thiên kinh, địa nghĩa”; bởi vì, chính họ và gia đình họ là những nạn nhân trong cuộc chiến tranh bi thảm mà các vị này đã lãnh đạo. Họ đã vì nhiệm vụ ở lại để chiến đấu với quân thù để các vị này an toàn lên phi cơ để được đưa qua Mỹ, và các nước Tây phương khác. Còn họ, những sĩ quan cấp nhỏ, những người lính đã ở lại để chiến đấu để sau đó, bị tù đày, gia đình họ đã bị tan nát, chết chóc, đau thương… Nay, các vị này lại giở trò lợi dụng xương máu của họ một lần nữa; do đó, họ phải lên tiếng. Sao lại bảo là họ chửi bới… thượng cấp?!

Ông Vũ Văn Lộc đã lập luận sai khi viết: “Quân đội nào cũng thế, có kẻ tốt người xấu. Nhưng đã cùng trong hàng ngũ, nếu không phải là chính phạm làm mất nước thì ta cũng là tòng phạm”. Sao lại có chuyện lập luận đổ đồng tội lỗi một cách vô lý như thế?

Chuyện đáng nói là dư luận không ai lên tiếng về chuyện “chánh phạm, tòng phạm” đã làm mất nước, dư luận lên tiếng vì việc làm “bất thường” của ông Trần Thiện Khiêm khi ông này khi xuất hiện trong “Đại Hội Bất Thường” của Tập Thể Chiến Sĩ VNCHHN, và những lời tuyên bố “bất lương” của ông này khi trả lời phỏng vấn của xướng ngôn viên Việt Dzũng.

-Xin ông nhà văn Giao Chỉ cho biết ý kiến về những câu tuyên bố “ô nhục để đời” của cố Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ;

-Xin ông nhà văn Giao Chỉ cho biết ý kiến của ông về hai câu trả lời “lưu xú vạn niên” của ông Trần Thiện Khiêm khi được xướng ngôn viên Việt Dzũng phỏng vấn.

Theo tôi, những phản ứng của dư luận đối với các vị này là còn nhẹ; bởi vì họ biết là các vị này chỉ nói nhăng, nói cuội để vừa lòng bọn VC, để được ai đó ban phát cho chút danh lợi cuối đời nhưng sau đó thì cũng sẽ bị bọn VC và những thế lực trong bóng tối vứt bỏ như những chiếc vỏ chanh đã hết nước - như tình trạng của cố Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ.

Riêng đối với ông Vũ Văn Lộc thì lại khác; vì những việc làm của ông Vũ Văn Lộc không có dính dáng gì tới chuyện chính trị - như những vị cựu lãnh đạo Chính phủ VNCH và QLVNCH đã bị dư luận lên tiếng vì chuyện đón gió trở cờ của họ!

Ông Vũ Văn Lộc suốt 37 năm “ngồi gốc cây si” IRCC- theo lời khoe của ông chỉ là vì để lãnh “fund” để mưu sinh. Ông vì “luận anh hùng” sao đó, bị bà Đoan Trang nghe theo lời nói lại của một con em HO đã phát động cuộc biểu tình, tuyệt thực để phản đối, ông đã đưa một người Mỹ tên Richard Derus đến mắng những người tổ chức biểu tình là “bọn ăn thịt đồng loại!” Ông bị người khác phê phán vì chuyện nịnh sằng, nổ sảng và chuyện viết lách không đúng của ông. Ông bị phê phán vì đã “xây Kỳ Đài… trên cát” v.v…

Chuyện của ông Vũ Văn Lộc bị phê phán hoàn toàn khác hẳn với chuyện của các ông Nguyễn Cao Kỳ, Trần Thiện Khiêm v.v… là chuyện có dính líu đến chính trị; trong khi chuyện của ông Vũ Văn Lộc chỉ là chuyện business của cá nhân ông ta!

Sau khi “mắng khéo” các vị này xong, Ông chơi trò đổ tội cho những người khác là mắng chửi các vị này. Rồi ông “lăng ba vi bộ” chạy tội:

Nhưng cần ghi nhận rằng tội của thế hệ đàn anh làm mất nước là quan trọng nhất. Còn tội chạy trước, chạy sau, dốt nát, ăn chơi, ngậm miệng ăn tiền, ba cái lẻ tẻ đó chỉ là thứ yếu. Tập thể ngày nay chẳng qua cũng chỉ là di sản về già của cuộc binh đao.”

Và ông ta lên tiếng thách thức:

Xin các bạn ngồi lui vào, dành cho tôi một chỗ hàng đầu. Chẳng phải vì tôi nhiều tội hơn anh em, chẳng qua mình đã phơi nắng nghe chửi hơn 30 năm, trở thành điếc không sợ súng. Chửi nữa đi em… May ra giúp các niên trưởng siêu thoát ngay trong cõi trần gian này. Chửi nữa đi em…”

Đúng là chuyện khôi hài… cười không nổi!

*

Chắc ông nhà văn Giao Chỉ đã biết phản ứng của dư luận về bài viết của ông như thế nào.

Một vị có tên “Hung Nguyen” đã góp ý sau khi đọc bài viết của ông nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc trên điện báo Calitoday.com như sau:

“Bác Giao Chỉ Vũ Văn Lộc gieo tiếng ác cho anh em rồi Bác ơi!

Không phải bạ ai trong hàng ngũ lãnh đạo VNCH “ù té chạy” nay ló mặt ra đều bị chửi đâu Bác à! Nhiều vị Tướng Tá (nhiều lắm kể không hết) từng chỉ huy trưởng các quân trường, các Quân Binh Chủng, dù chạy trước hay kẹt lại, nay ra sinh hoạt vẫn được anh em kính trọng vì biết giúp anh em bảo vệ danh dự cho QLVNCH.

Người ta chửi Nguyễn Cao Kỳ và Trần Thiện Khiêm vì tư lợi bất chính, vì tư cách hèn kém của người làm tướng khi “nâng bi” VC.

“Chửi nữa đi em” phải chăng là lời thách thức của kẻ “chiếu trên” mắng kẻ “chiếu dưới”?

Nếu muốn “ngồi lại bên nhau” việc đầu tiên nên bỏ “chiếu trên, chiếu dưới đi” Quân Đội tan rồi chỉ còn đồng đội thôi! Bằng không, những thằng Thiếu uý, Trung úy chúng tôi đành “kính nhi viễn chi”. Chúng tôi gặp nhau chỉ để nhậu, chỉ để ôn lại những tháng năm gian khổ chiến trường hay đau đớn tủi nhục trong tù cho mau qua cái kiếp “Ché đỏ”, để may ra giữ được chút tình “Huynh đệ chi binh”. Chúng tôi mất Tổ Quốc, chỉ còn Danh Dự và Trách Nhiệm. Danh Dự bảo vệ màu cờ sắc áo và Trách Nhiệm với người biết thương đời lính. Thế thôi!”

Xin mượn góp ý của cựu Thiếu uý, Trung Úy (?) “Hung Nguyen” để kết thúc bài viết này. Và xin nhắn với cựu Thiếu uý, Trung uý (?) “Hung Nguyen” hãy an tâm: Cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc không có cái vụ “chiếu trên, chiếu dưới” gì trong cái vụ này đâu! Chính ông ta rất là “bình dân” khi nói với các “niên trưởng” Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Cao Kỳ, Trần Văn Chơn, Nguyễn Khắc Bình, Hồ Văn Kỳ Thoại là:

“Xin các bạn ngồi lui vào, dành cho tôi một chỗ hàng đầu”.

Chỉ mong là niên trưởng Vũ Văn Lộc “cùng ngồi hàng đầu” với các niên trưởng khác để lắng nghe những lời phê bình, góp ý của dư luận để cùng bọn đàn em chúng tôi bảo vệ Danh Dự và Trách Nhiệm của một cựu chiến binh của QLVNCH, và nếu được xin cùng góp sức tiếp tay với 90 triệu người dân trong nước lật đổ chế độ cộng sản để đem lại tự do, dân chủ, dân quyền và nhân quyền cho toàn dân.

Chúng em xin tự nguyện “dâng”… những chỗ hàng đầu” cho quý vị; chỉ xin quý vị không nên hát lại câu hát “giữa đoàn hùng binh có anh ĐI… ĐẦU HÀNG!” thì tội nghiệp cho chúng em lắm!

Chúng em xin cắn cỏ xá hai xá…lạy các anh!

Xin mượn bài thơ cải biên vài ba chữ của nhà thơ Lưu Đình Vong gửi đến các “niên trưởng” như sau:

“Con lạy bố rồi, mấy bố ơi

Ba mươi, tháng Bốn chạy cong đuôi

Khổ thân Binh Méo - tù lưu lạc

Tội nghiệp Cai Tròn - rách tả tơi!

Yêu nước - lính quèn hô tử thủ

Thương tiền - Tướng, Tá dọt khơi khơi!

Giờ nghe Cộng dụ, ông quay giáo

LƯNG LÍNH CHÙA SAO, CỨ LỤI HOÀI?!”

(*) Chi tiết này sai, theo tác giả Giao Chỉ đính chánh thì cựu Thiếu Tướng Đặng Đình Linh vẫn còn sống.

LÃO MÓC

Nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa, 38 năm sau.Giao Chỉ, San Jose


Cuối tháng 2-2013 hình ảnh của cả thời xa xưa đã trở lại trên những ngôi mộ trong một nghĩa trang điêu tàn.
Một vị linh mục rất trẻ cùng các nam nữ thanh niên công giáo Saigon viếng thăm nghĩa trang Biên Hòa. Rồi tiếp theo là hình ảnh của một cựu thiếu tá QLVNCH đi thăm cùng với vị thứ trưởng ngoại giao cộng sản Việt Nam. Sau cùng, thiếu tá Nguyễn Đạc Thành trở lại thăm nghĩa trang cùng với ông tổng lãnh sự Hoa Kỳ tại Saigon. Ông Lê Thành Ân một người Mỹ gốc Việt.
Đây có thể coi là hình ảnh thời sự quan trọng nhất đối với 16 ngàn tử sĩ còn nằm lại nghĩa trang quân đội miền Nam từ 38 năm qua. Cũng rất quan trọng đối với những cựu chiến sĩ và gia đình còn quan tâm tới mối liên hệ tử sinh đau thương trong chiến tranh Việt Nam. Chủ nhật đầu tháng 3-2013 nhà báo Huy Phương phụ trách chương trình huynh đệ chi binh của SBTN có dịp lên San Jose, ông đã hỏi thăm chúng tôi về đề tài này.
Xin kể lại một vài tin tức.
Nhân vật Nguyễn Đạc Thành.
Chúng tôi có trả lời anh Huy Phương rằng mình rất ngưỡng mộ quyết tâm của ông Thành. Một sĩ quan thiết giáp, Thủ Đức khóa 12, cựu tù chính trị. Được biết đầu tiên ông đã lưu tâm đến anh em tù nằm lại tại miền rừng núi Bắc Việt. Sau khi định cư tại Hoa Kỳ năm 1993 ông lập hội HO, trong tinh thần tương trợ và ái hữu giữa các cựu tù. Năm 2006 Nguyễn Đạc Thành theo tiếng gọi của nghĩa vụ tâm linh, ông tiến xa hơn một bước. Thành lập tổ chức bất vụ lợi Returning Casualty đi tìm mộ phần tù tập trung trên miền biên giới và tại các mặt trận. Giúp gia đình cải táng về miền Nam. Trên 7 năm qua hội của ông đã tìm được 500 mộ tù cải tạo và giúp cho 252 hài cốt về với gia đình, hoặc rước lên Chùa. Thành quả này có thể còn nhỏ bé so với nhu cầu, nhưng quả thực là một công trình vĩ đại về tinh thần mở đường khai lối của một cựu chiến binh, một cựu tù còn sống, nghĩ đến những chiến hữu đã chết.
Người cựu chiến sĩ tìm đường gai góc mà đi được sự khích lệ của bằng hữu, đặc biệt các gia đình có thân nhân tử sĩ. Nhưng quả thực ông vẫn cô đơn. Mặt khác, trong cộng đồng Việt với ngàn người trăm ý đã có những nhận xét rất bất công và hết sức nản lòng chiến sĩ. Thậm chí có người mạ lỵ ông là kẻ buôn bán xác chết. Với những dư luận hết sức sai lầm và tàn độc như vậy, người chiến binh thiết giáp VNCH lại thêm cô đơn như một chiến xa mở đường quay về quá khứ. Ngày xưa chiến xa hành quân còn có bộ binh phối hợp tùng thiết.. Ngày nay xe thiết giáp chung sự vụ của ông chỉ có một mình. Trong nhu cầu tìm xác bạn trên đất thù, ông Thành không ngần ngại đi gặp các giới chức cộng sản từ địa phương đến trung ương. Lập tức ông bị buộc tội đã bắt tay với cộng sản. Kẻ thù đối mặt không tin ông mà chiến hữu sau lưng cũng không tin. Trong hoàn cảnh đó ông Thành vẫn không ngần ngại bước thêm một bước nữa. Vận động qua bạn Hoa Kỳ, ông liên hệ với bộ ngoại giao Mỹ. Được sự giới thiệu của bạn bè, ông liên lạc với các giới chức Việt Nam tại bộ ngoại giao cộng sản. Theo tôi được biết, ông muốn tìm xác anh em trong các ngôi mộ tập thể gần như không còn dấu vết bên ngoài khu nghĩa trang để đưa vào trong. Ông đưa đề nghị chính thức lên bộ ngoại giao Việt nam với sự yểm trợ tinh thần của bộ ngoại giao Hoa Kỳ. Sau hai năm vận động tới lui, kết quả cho ta thấy, bác Thành xuất hiện 2 lần và hình ảnh được phổ biến. Tuần trước ông lên nghĩa trang Biên Hòa với giới chức cao cấp của cộng sản. Tuần sau trở lại với ông lãnh sự Mỹ tại Saigon, cùng với các viên chức Hoa Kỳ.
Ông Huy Phương có nói rằng đã phỏng vấn bác Thành 2 lần trên SBTN. Kỳ này về lại Mỹ ông hứa sẽ lại lên đài báo cáo cho bà con ta kế hoạch ra sao. Chúng ta ai cũng muốn tìm hiểu vai trò của Mỹ, vai trò của chính quyền cộng sản. Thỏa hiệp nếu có thì nội dung ra sao. Sẽ sửa sang nghĩa trang Biên Hòa đến cấp độ nào, trên danh nghĩa nào. Ngân khoản ở đâu và ai là người thực hiện. Tôi nói với ông Huy Phương là mình không thể đoán già, đoán non. Phải chờ người trong cuộc nói chuyện. Trước khi về Việt Nam kỳ vừa qua tôi có dịp nói chuyện với ông Thành. Ông rất dè dặt chưa biết kết quả ra sao. Chúng tôi cam kết 100% không đưa tin tức cho báo chí. Mà thực ra đâu có biết bên trong thảo luận ra sao mà đoán mò. Chúng tôi cũng hết sức thông cảm với người trong cuộc, gần như đơn thương độc mã xoay sở giữa quê hương của đồng minh cũ và đất nước của cựu thù. Hẳn có những điểu tế nhị còn thảo luận nên chưa thể có kết quả sau cùng.
Tuy nhiên có điều quan trọng nhất đã thể hiện rõ ràng. Nghĩa trang Biên Hòa ngày nay sau 38 năm bị bưng bít đã ra ngoài ánh sáng. Chính quyền cộng sản đã ra mặt. Thực tâm ra sao, hạ hồi phân giải. Chính quyền Hoa Kỳ đã quan tâm. Tiến xa đến chừng nào, chưa thể xác định. Điều quan trọng nhất là những tử sĩ nằm trong lòng đất mẹ đã được thiên hạ lưu ý. Khu vực quanh nghĩa dũng đài đã được dọn dẹp sạch sẽ và sửa chữa căn bản. Khu cầu tiêu dưới chân nghĩa dũng đài đã dẹp bỏ. Nhìn lại cận ảnh vành khăn tang vĩ đại so với con người nhỏ bé tôi vô cùng xúc động. Tôi nói chuyện với anh em công binh ở San Jose là đơn vị đã hoàn tất tấm ciment cuối cùng của vành khăn tang trước ngày 30 tháng 4. Ai cũng ngậm ngùi.
Ngày xưa tôi đã từng bỏ những lá phiếu tinh thần cho các chiến hữu trở về phục quốc. Lá phiếu oan nghiệt dành cho không quân Mai văn Hạnh trở về Cà Mau đã bị bắt tù. Khi Trần văn Bá bị xử bắn, chính tổng thống Pháp can thiệp để phi công Hạnh được thả về Paris. Sau đó ông qua chơi Hoa Kỳ lại chết ở Bolsa. Lá phiếu ủng hộ Hoàng Cơ Minh lên đường để ông phải chết ở Hạ Lào. Lá phiếu dành cho Võ đại Tôn trải qua 9 năm tù nay may mắn còn trở về bên Úc.
Bây giờ tôi vẫn còn lá phiếu để dành cho Nguyễn Đạc Thành.Tôi công khai ủng hộ ông trên đường về nước không phải mưu cầu đội đá vá trời. Đơn thuần là để cứu xác anh em. Như lính nhẩy dù ngày xưa, liều chết xông ra chiến trường kéo xác chiến hữu đem về. Như trực thăng quân ta rơi rụng vì đáp xuống cứu anh em. Ông đã làm công việc chính tôi muốn làm, nhưng bất khả. Anh em hay nghe tin đồn nhảm có hỏi tôi về việc Hoa Kỳ dành ra trăm triệu cho chương trình tìm xác tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa. Với kinh nghiệm là người tham dự vào việc soạn thảo quân viện cho Việt Nam trước 75. Đặc biệt trong thời gian làm giám đốc chương trình PathFinder tại TTM phối hợp với chuyên viên ngũ giác đài. Tôi có được học về con đường dự thảo và chuẩn y ngân sách. Cho đến công việc 37 năm làm dịch vụ Non-profit xin Funding tại Hoa Kỳ. Tôi trả lời rằng đã tra cứu từ trước đến nay hoàn toàn không có tiền bạc nào của người Mỹ dành cho việc này. Đừng đổ tội cho bác Thành chạy theo ngân khoản MIA VN. Bày đặt ra tin tức như vậy, rồi chuyển tiếp tin tức khốn nạn như vậy là có tội với các tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa. Xấu lắm.
Lê Thành Ân là ai.
Dù chỉ xuất hiện trong vài tấm hình thăm nghĩa trang Biên Hòa nhưng dư luận xem ra đã ghi nhận vai trò quan trọng của ông Ân.
Lê Thành Ân, người Gò Công, qua Mỹ lúc10 tuổi, tốt nghiệp đại học vào làm cho bộ hải quân Hoa Kỳ và sau xin qua làm bộ ngoại giao. Vóc dáng đường bệ, và hoàn thành công việc xuất sắc, ông lên chức vụ cuối cùng là phó đại sứ Hoa Kỳ tại Pháp. Chức vụ ngoại giao cấp sứ thần này ngang với cấp tướng bên quốc phòng. Ông về nhậm chức lãnh sự Saigon là một sự ngạc nhiên của Việt Nam cũng như thế giới. Nếu thuận buồm suôi gió Lê Thành Ân 59 tuổi có thể sẽ là đại sứ Mỹ tại Hà Nội trong tương lai. Như chúng ta thấy trong hình, ông Ân thông thạo Việt ngữ, dáng dấp cao hơn người Mỹ trung bình, cẩn thận dè dặt, kín đáo. Ông đã đi thăm hầu hết các tỉnh miền Nam Việt Nam. Nếu sau này ông lên làm đại sứ, cũng như Hoa Kỳ có vị đại sứ gốc Trung Hoa tại Bắc Kinh, lịch sử sẽ ghi thêm một trang đặc biệt. Người thanh niên gốc Việt tỵ nạn xứ Gò Công có thể sẽ làm nên lịch sử. Các bạn biết đất Gò Công của các danh nhân nào? Nhà cách mạng Trương công Định, nhà văn Hồ Biểu Chánh. Ông nội của tướng Hồ Văn kỳ Thoại. Và Gò Công cũng là quê hương của nhan sắc Cửu Long. Là quê hương của Hoàng Thái Hậu Từ Dũ và Nam Phương Hoàng Hậu.
Năm 2012 ông lãnh sự Saigon có đến thăm San Jose và chúng tôi có dịp gặp ông 2 lần. Có tặng ông 2 cuốn sách. Cuốn Boat People của Carina bên Úc châu và cuốn 16 ngàn tử sĩ ở lại nghĩa trang Biên Hòa, chúng tôi phát hành năm 1993. Ông Ân cho biết cũng đang giúp ông Nguyễn Đặc Thành trong việc nghĩa trang Biên Hòa. Tôi hết sức mừng và mong rằng chuyện này sớm ra công khai. Từ 1975 đến nay tôi chưa có dịp trở lại quê nhà. Vì vậy nên đã cảm khái nói rằng, đường về quê hương của tôi phải đi qua nghĩa trang quân đội.
Nghĩa trang quân đội, xin kể lại đôi điều.
Nghĩa trang vĩ đại này khởi sự 1962 dự trù dành chỗ yên nghỉ cho 30 ngàn tử sĩ. Tên gọi là nghĩa trang quân đội Biên Hòa. Có dự trù sẽ trở thành nghĩa trang quốc gia nhưng chưa có văn bản chính thức.
Giữa anh em quân đội thường gọi tắt là nghĩa trang Biên Hòa, dù ngày nay quận Dĩ An, nơi có nghĩa trang tên mới là nghĩa địa nhân dân Bình An đã được cộng sản chuyển qua thuộc tỉnh Bình Dương, nhưng ta vẫn gọi là nghĩa trang Biên Hòa.
Trước đây trong trách nhiệm yểm trợ vùng III, chúng tôi có dịp bay trên không phận Dĩ An lựa chọn vị trí cho nghĩa trang và giúp bên quân nhu ngay từ lúc thành lập liên đội chung sự nên đã biết nhiều chuyện từ đầu. Qua Hoa Kỳ từ thập niên 90 tôi bắt đầu sưu tầm tài liệu làm mô hình nghĩa trang cho Viet Museum nên đưa chuyện nghĩa trang ra công luận từ 1993. Gửi người về tảo mộ hàng năm và thu thập tài liệu của bà con trên thế giới về thăm nghĩa trang..
Chúng tôi mở lại hồ sơ về việc cộng sản chiếm đất sau 30 tháng tư. Làm nhà, lập doanh trại, trồng cây, xây tường, xây nhà máy nước, phá thấp ngọn kiếm tại nghĩa dũng đài. Nhờ tin tức bà con, nhờ toán công tác thương binh ta tại Biệt khu thủ đô, và nhờ gửi người về hàng năm. Các tin tức nhật tu tiên khởi tổng kết trong cuốn sách phát hành năm 1993. Năm 2006 thủ tướng cộng sản ban hành lệnh dân sự hóa nghĩa trang Biên Hòa, chúng tôi có gửi thư cho ông Nguyễn tấn Dũng để đưa vấn đề ra công luận.
Nhân danh một công dân Hoa Kỳ tôi yêu cầu Hà Nội ra lệnh bảo toàn và tuyên bố nghĩa trang này là di sản quốc gia. Văn phòng thủ tướng cho biết có nhận được nhưng không trả lời chính thức. Bản sao tài liệu được thân hữu gửi cho các giới chức cao cấp của đảng và chính quyền Việt Nam. Ông Võ văn Kiệt, thủ tướng hồi hưu có nhận được và hết sức lưu tâm, nhưng nửa đường đứt gánh.
Cho đến bây giờ, việc tảo mộ của chúng tôi vẫn là tảo mộ chui. Chúng tôi chưa có khả năng tiến xa hơn. Nhưng với chúng tôi, rõ ràng là nhờ thiết giáp Nguyễn Đạc Thành, cánh cửa nghĩa trang đã mở ra như là thiết giáp cộng sản đánh vào cổng dinh Độc Lập 38 năm trước.
Tuy nhiên, chuyện tương lai vẫn còn là dấu hỏi.
Chúng ta phải làm gì.
Tôi nghĩ rằng hiện nay nghĩa trang cần bảo toàn chứ không cần vẽ ra nhiều nhu cầu sửa chữa quy mô hoành tráng! Vừa không có ngân khoản, vừa tàn phá cảnh trí oai nghiêm rất nhiều ý nghĩa hiện nay. Lại thêm phiền phức trong việc hợp tác giữa hai bên thù nghịch.
Nghĩa trang Biên Hòa hiện có một vị trí hết sức độc đáo mà không nghĩa trang liệt sĩ của cộng sản nào có thể so sánh được. Những tượng đài lẩm cẩm của nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, Quảng Trị rất màu mè và phản mỹ thuật. Không nên đem những hình đó vào nghĩa trang Biên Hòa. Hãy giữ lại hình ảnh đơn sơ, nhưng vĩ đại với các mộ phần đồng loạt của phe ta. Cần dọn cỏ, chặt cây, đắp mộ. Sửa chữa cống rãnh, đường thoát nước... Tuyệt đối tránh việc sơn quét mầu sắc vô nghĩa. Đó là nói về phần vật chất của nơi tử sĩ VNCH yên nghỉ. Phần tinh thần là cần có cuộc vận động quy mô của công dân Mỹ gốc Việt qua các giới chức lập pháp. Chúng ta đã vận động quốc hội Mỹ ra nhiều quyết nghị đấu tranh cho nhân quyền tại Việt Nam.
Bây giờ cũng theo đường lối này, với tư cách người dân Mỹ, hãy yêu cầu dân biểu Mỹ lưu ý đến thân quyến của chúng ta còn nằm trong lòng quê hương cũ. Thỉng cầu từ lập pháp thành nghị quyết chuyển qua hành pháp thi hành. Hãy can thiệp để nhà cầm quyền Hà Nội dành nghĩa trang Biên Hòa là di sản quốc gia. Trong tất cả các hiệp ước cộng sản Việt Nam ký kết đều có điều lệ về việc tôn trọng tử sĩ đối phương, bảo vệ các nghĩa trang của phía thù nghịch. Theo đúng tinh thần hiệp định Genève 54. Hiệp định Paris 73. Các luật lệ và công pháp quốc tế mà Việt cộng đã ký ‎kết với tư cách thành viên Liên hiệp quốc. Đó là những hành động văn minh mà nước Mỹ đã làm sau chiến tranh Nam Bắc. Đó là các hành động nhân đạo mà các nước Âu Châu đã làm sau đệ nhất và đệ nhị thế chiến. Những nghĩa trang dành cho lính SS của Đức trên đất Pháp là một thí dụ điển hình. Binh đoàn lính SS vốn là các đơn vị khốn nạn nhất của Hitler nhưng khi nằm xuống vẫn được dân Pháp đối xử hết sức nhân đạo và lịch sự trong nghĩa trang riêng biệt được bảo vệ và tôn trọng.
Các vận động theo phương thức này sẽ ảnh hưởng từ lập pháp qua hành pháp đến bộ ngoại giao, đến tòa đại sứ Mỹ và sẽ có cơ hội cho tử sĩ VNCH tại Biên Hòa thực sự yên giấc ngàn thu. Chúng tôi dự trù sẽ công bố dự án công khai và cụ thể về việc này. Sẽ vận động để có sự yểm trợ của cựu tổng thống Jimmy Carter, các dân biểu California: Zoe Lofgren, Mike Honda và . Xin quý vị tiếp tay với chúng tôi, vận động các vị dân cử địa phương. Đó là điều chúng ta sẽ làm được.
Sau cùng điều có thể làm ngay là bầy tỏ tấm lòng ủng hộ công việc của ông Thành và hội VFA. Phần tôi, xin gửi lá thư ủng hộ đính kèm

Monday, March 18, 2013

Góa Phụ Buồn



Em đang đứng trước ngôi mộ anh,
Bơ vơ buổi trưa vắng nghĩa trang,
Nắng soi bóng em gần bên mộ,
Gần nhau thế mà vẫn xa xăm
                 Anh đã về với cát bụi rồi,
                 Như áng mây đã khuất cuối trời,
                 Em thẫn thờ nhìn về nơi ấy,
                 Chỉ thấy bầu trời trống trải thôi 
Vành nón che đôi mắt em buồn,
Vai em còn phủ chiếc khăn tang,
Thời chinh chiến em làm góa phụ,
Người chồng trẻ đền nợ núi sông.
                     Nấm mộ anh mới vừa đắp xong,
                     Đất chưa khô. Cây thánh gía buồn,
                     Bó hoa tươi vẫn chưa kịp héo,
                     Bó nhang thơm chưa tắt khói hương.
Và anh sẽ ở mãi nơi đây,
Thôi hết rồi, tay không trong tay,
Đường dương gian em vầng trăng khuyết,
Không còn anh để ánh trăng đầy.
                    Anh ở lại với đồng đội kia,
                    Trong nghĩa trang quân đội Biên Hòa,
                    Đã từng xông pha ngoài trận tuyến,
                    Hôm nay nằm với đất, mộ bia.
 Lá cờ vàng phủ trên mộ anh,                  
 Em mang về làm kỷ niệm riêng,
 Có hồn anh và hồn dân tộc,
 Xin thêm vào có cả tình em.
                    Em vẫn đứng im trong nghĩa trang,
                    Nắng xế cho đến khi nắng tàn,
                    Bóng em không còn in bên mộ,
                    Lẻ loi em một góa phụ buồn..
         Nguyễn Thị Thanh Dương.
               ( Tháng Tư, 2013)

NHỮNG KẺ NHÂN DANH NHÂN ĐẠO “HÚT MÁU THƯƠNG PHẾ BINH, BUÔN XƯƠNG TỬ SĨ QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA”

123

NghiaTrangBienHoa 
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà cách đây nhiều năm đã là đối tượng khai thác và bàn tán của nhiều thành phần khác nhau, trong đó có cả cố Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ.
Trong bài “Thắp Hương Và Thăm Viếng Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa: Thực Tâm Hay Chỉ Là Trò Mèo Khóc Chuột?” tôi có đề cập đến đề nghị của 2 cựu Sĩ quan QLVNCH là cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc và cựu Trung úy Tạ Chí Đại Trường với Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng.
Cả 2 đề nghị của 2 vị cựu Sĩ quan QLVNCH đều bị Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng chẳng trả lời, trả vốn gì cả – dù là những đề nghị có lý, có tình!
Nhưng mới đây vụ Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà lại rùm beng lên với chuyện Nguyễn Thanh Sơn, Thứ Trưởng Ngoại Giao CSVN kiêm Chủ Tịch Ủy Ban Về Người Việt Nam Ở Nước Ngoài (UBVNVNONN) đến thăm viếng và thắp nhang với cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành. Và kế đó, ông cựu Thiếu Tá này lại cùng đến thắp hương và thăm viếng Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà với ông Lê Thành Nhân, Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Sàigòn.
Trước khi đi vào chuyện có phải ông cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành khoe mẽ với ký giả Đỗ Dzũng trong bài phỏng vấn “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa việc làm nhân đạo” hay không, xin mời độc giả  cùng chúng tôi tìm hiểu về một tổ chức đã ra đời trước tổ chức VAF (Vietnamese American Foundation) rất lâu là “Hội Trợ Giúp Phế Nhân Việt Nam” tức “Vietnam Assistance For the Handicap” viết tắt VNAH được thành lập năm 1991 do Trần Văn Ca, cựu Trung sĩ QLVNCH làm Chủ Tịch.
Vào ngày 25-11-1997, khi ông P. Peterson, một cựu sĩ quan Hoa Kỳ tham chiến tại VN, Đại sứ của Hoa Kỳ tại VN viếng thăm Little Saigon Nam Cali, Trần Văn Ca đã mở tiệc khoản đãi nhân dịp đó kêu gọi cộng đồng Nam Cali ủng hộ cho tổ chức từ thiện của ông ta, nhưng Trần Văn Ca đã hoàn toàn thất bại vì ông ta đã không minh xác được là đối tượng nào ở bên VN được hưởng chương trình của ông ta. Đã thế, nhiều tài liệu lúc đó cho thấy Trần Văn Ca được CSVN hỗ trợ hết mình qua việc Thứ Trưởng Văn Hoá Thông Tin cho phép Đoàn Ca Múa Trung Ương hợp với Đoàn Thanh Niên CS Hồ Chí Minh yểm trợ văn nghệ cho ông Ca nhân Ngày Thế Giới Chống bệnh AIDS cũng như giấy ban khen của “Đại sứ Mò Sò” của VC là Lê Văn Bằng tuyên dương Trần Văn Ca là người hoạt động rất tích cực.
Cách đó một năm, ngày 13-3-1996, Trần Văn Ca đã cùng với Hội Thiện Nguyện Y Tế Giáo Dục (Health and Education Volunteers) của Thượng Nghị Sĩ Patrick Leahy tổ chức một buổi tiếp tân tại trự sở Thượng viện để gây quỹ cho chương trình giúp đỡ tay chân giả do hội VNAH của Trần Văn Ca thực hiện tại VN từ năm 1991.
Sau đó, vào khoảng năm 2006, Hội Trợ Giúp Phế Nhân VN của Trần Văn Ca đã tổ chức Đại nhạc hội Vòng Tay Nhân Ái tại San José; nhưng đã hoàn toàn thất bại và gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng.
*
Trong bài phỏng vấn “đưa banh” của báo Người Việt (lại báo Người Việt) người ta thấy ông cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành (NĐT) đã tự mâu thuẫn khi lớn tiếng rộng họng ca tụng “tính nhân đạo” của ông Nguyễn Thanh Sơn (NTS), Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao VC kiêm Chủ Tịch UBNVNONN:
“Việc ông NTS có mặt đã nói lên tính nhân đạo, ông đã ủng hộ, ông ủng hộ việc nhân đạo, chứ không ủng hộ vấn đế chính trị” (sic!).
Xin được hỏi ông NĐT: “Ông đâu có ở trong ruột (già) của ông NTS mà ông biết là “ông NTS ủng hộ việc nhân đạo, chứ không ủng hộ chuyện chính trị”?
Là một cựu Thiếu Tá QLVNCH, là một cựu tù “cải tạo”, chẳng lẽ ông cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành không biết là đối với người cộng sản thì các sinh mệnh văn hóa, xã hội, kinh tế… đều nằm trong sinh mệnh chính trị.
“… Mình cứ đưa vấn đề chính trị vô nghĩa trang Biên Hoà, rồi mình lợi dụng để mình chửi, nói này nói kia, thì đương nhiên, nếu mình là người cầm quyền trong nước, mình cũng khó chịu, và mình cũng có thái độ thôi. Mình phải công bằng như vậy.”
Thấy ông cựu Thiếu Tá NĐT bênh vực “người cầm quyền” của CSVN còn hơn cả chúng nó bênh vực chúng nó mà tội nghiệp!
Càng tội nghiệp khi nghe ông ta bốc phét: “Từ 40-50%. Những cây lớn đã nhổ hết rồi, những con đường đã xong rồi, và trồng bông như chúng tôi muốn…” , khi phóng viên báo NV “đưa banh”: “Cho đến  giờ phút này, mình xây dựng được phần nào, tới đầu rồi, ông có thể nói sơ sơ được không?”
Ông cựu tù “cải tạo” Nguyễn Đạc Thành cứ làm như những hàng cây bạch đàn mà bọn CSVN nó cố tình trồng để những rễ bàng của loại cây này ăn sâu vào và phá hoại bên dưới 16.000 ngôi mộ của các tử sĩ QLVNCH ở Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa là loại “cỏ đuôi chó” nên ông “muốn nhổ” là bọn VC nó phải… nhổ! 
*
Trước khi có kết luận về bài viết này và những việc làm của cưu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành, chúng tôi xin ghi ra đây 2 ý kiến về việc làm của ông Thành:

ThuongTiec
Việt Cộng trả thù giật xập bức tượng Thương Tiếc.
- Ý  kiến  thứ  1:
“Tôi không thấy được những hình ảnh được phổ biến vừa qua về Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà là một điều mừng và ngược lại có nhiều lo lắng:
- Nghĩa Trang Quân Đội (NTQĐ) không còn là NTQĐ nữa mà là Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An.
- Bức Tượng Thương Tiếc đã bị giật đổ.
- Biết được hành vi thâm độc này và sự tráo trở của VC, những thân nhân của các tử sĩ đã tìm mọi cách di dời người thân, nay VC lại “tạo điều kiện dễ dàng” cho thân di dời!?
Tôi nghĩ ông Thành đã lọt vào bẫy của tụi VC và kéo theo nhiều người khác trong đó có bạn trẻ Tuấn Lê của chúng ta! Ông đã đồng lõa với tụi VC để lập lờ đánh lận trong việc trùng tu NTQĐ.
Chắc chắn ông Thành biết việc VC đã đổi tên NTQĐ nhưng vẫn dùng tên NTQĐ để kêu gọi sự trùng tu của người Việt hải ngoại, các thân nhân của tử sĩ từ nước ngoài.
Nhưng sau khi đã trùng tu, kết thúc công trình, quý vị có nghĩ rằng những ngôi mộ của các tử sĩ VNCH sẽ bị đuổi đi hết (tạo điều kiện dễ dàng), những ngôi mộ không có thân nhân sẽ bị san bằng như những nghĩa trang đã bị giải tỏa vì đây là ‘Nghĩa Trang Nhân Dân”. Quí vị cãi vào đâu được. Người sống còn đi tù cho đến chết thì người chết có nghĩa lý gì?! Trò lật lọng tráo trở của VC từ bao nhiêu năm qua quý vị không nhìn ra sao? Từ đó hãy suy ra công hay tội của những việc ông NĐT làm…” (Trích đoạn ý kiến của bà PML, Úc Châu trên diễn đàn Phố Nắng).
ThuongTiec2 
-Ý kiến thứ 2:
“Con cám ơn chú Lão Móc. Ít ra có người chịu viết như chú. Cháu thiết nghĩ 6 tấm hình đang nằm trên bàn thờ nhà cháu với bộ quân phục oai nghiêm của người lính VNCH có bò ra khỏi lòng đất đập cho cháu một trận nếu cháu có ý định mọp mặt xuống xin xỏ bọn quỷ đỏ cho cháu tu bổ lại Nghĩa Trang Quân Đội. Còn các vong linh của các anh hùng tử sĩ trong nghĩa trang ấy họ có bị cái đám người già hai thứ tóc lại sỉ nhục họ và sỉ nhục sự hy sinh của họ không thưa chú?
Xin thay mặt người bác người bác cuối cùng vừa qua đời của cháu chưa đầy 30 ngày với bộ quân phục của người lính VNCH trong gia đình cháu cám ơn chú”. (Email của một người ký tên Thu Trang gửi về BBT diễn đàn BaCayTruc).
Trong trường hợp ông NĐT chê bai không trả lời hai vị phụ nữ, một già, một trẻ vì trong bài “phỏng vấn đưa banh” của báo NV, ông Thành đã “sút thẳng cẳng” vào những vị này, như sau:
“…Đừng để cho những người không có một ngày lính nào, không có sự hy sinh nào và nhờ sự hy sinh xương máu này, mà họ có mặt ở bên đây, nói lên những điều trái với đạo đức lương tâm của con người, để làm cho công việc này của chúng ta bị ngưng đọng.
Đó là những điều tôi muốn nói, đó là danh dự của người lính đối với người lính” (Trích bài “Trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà là nhân đạo” của báo NV).
Theo thiển ý của tôi: hai vị này đã nói lên Lẽ PhảiSự Thật, những điều “hợp với đạo đức lương tâm của con người”; nhưng dĩ nhiên những điều này trái với ý của ông NĐT. Và ông cũng khó mà trả lời.
- Riêng ý kiến của tôi, Lão Móc (Nguyễn Thiếu Nhẫn), một cựu sĩ quan QLVNCH “đã có hy sinh”: ở tù VC qua 8 trại tù “cải tạo” từ Nam ra Bắc, vượt biên tàu gặp hải tặc 2 lần, tôi đã có ý kiến trong bài viết “Thắp Hương và Thăm Viếng Nghĩa Trang Biên Hòa: Thực Tâm Hay Chỉ Là Trò Mèo Khóc Chuột?”
Nay, với bài viết này, tôi xin khẳng định hai ông Trần Văn Ca và Nguyễn Đạc Thành là “những người đã nhân danh nhân đạo hút máu thương phế binh và buôn xương tử sĩ QLVNCH”!
- Ông Trần Văn Ca, cựu Trung sĩ QLVNCH với “Hội Trợ Giúp Phế Nhân VN” đã “hút máu thương phế binh QLVNCH” với sự yểm trợ đắc lực của Thứ Trưởng Thông Tin Văn Hoá VC, “Đại sứ Mò Sò” Lê Văn Bằng, Thượng Nghị Sĩ Patrick Leahy của Hoa Kỳ đã giúp được VC hưởng trọn số tiền 33 triệu đô-la trợ giúp thương phế binh 2 miền trong cuộc chiến từ tay Bộ Trưởng Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ trao cho Đại Tướng VC Phùng Quang Thanh.
ChanCut
Trong đám chân cụt này, có bao nhiêu đôi chân của lính Việt Cộng, hỡi ông Ca Ca ! (Ảnh từ nguồn VNAH)
- Cũng như ông Trần Văn Ca, ông cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành với dịch  vụ “buôn xương tử sĩ QLVNCH” trong dịch vụ tu bổ “Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An” với sự yểm trợ đắc lực của Thứ Trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn, ông Lê Thành Nhân, Tổng Lãnh sự Hoa Kỳ tại Sàigòn và một số người khác; nhưng ông lại lớn tiếng qua hai cái loa là “Đài RFA” và nhật báo “Người Việt chống Cộng… Đồng” lúc nào ông ta cũng ong óng cái họng là “Nghĩa Trang Biên Hoà” của “Quân Đội Nam Việt Nam”. Xin hỏi ông Nguyễn Đạc Thành: “Quân Đội Nam Việt Nam là quân đội nào?” Theo tôi biết, những binh sĩ của QLVCH từ “deuxième cùi bắp” tức “binh nhì đi lên Đại Tướng” đều hãnh diện với danh xưng Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà mà mình đã phục vụ!
Qua bài phỏng vấn cò mồi của nhật báo Người Việt với những lời tuyên bố huênh hoang, khoác lác viện cớ “làm chuyện nhân đạo không dính líu gì tới chính trị”, ông cựu Thiếu Tá QLVCH Nguyễn Đạc Thành hiện nguyên hình chỉ là một lá bài trong canh bạc tráo bài ba lá là Nghị Quyết 36 của những tay tráo bài nhà nghề – không hơn, không kém!
*
Hình như có cái huông!
Nhân vật nào được nhật báo Người Việt phỏng vấn, tung hô rốt cuộc cũng lòi mặt mẹt:
Hết Hoàng Duy Hùng “vỡ trận trực diện -đối thoại” với Nguyễn Thanh Sơn đến nhà  báo  VC Huy Đức “vỡ trận Bên Thắng Cuộc”.
Qua bài phỏng vấn cò mồi “Trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” của báo Người Việt ông cựu Thiếu Tá QLVNCH Nguyễn Đạc Thành hiện rõ khuôn mặt của “kẻ nhân danh nhân đạo buôn xương tử sĩ QLVNCH” trong canh bạc Nghị quyết 36 của CSVN!
Qua bài phỏng vấn của báo Người Việt, ông cựu Thiếu tá Nguyễn Đạc Thành đã là một lá bài bị cháy – như Nguyễn Phương Hùng, Phùng Tuệ Châu, Đinh Viết Tứ, Hoàng Duy Hùng và bọn bồi thần.
Không hơn, không kém!
LÃO MÓC
Share This Post(Visited 737 times, 459 visits today)
This entry was posted in Quan Điểm và Bình Luận and tagged , , , . Bookmark the permalink.


4 Responses to NHỮNG KẺ NHÂN DANH NHÂN ĐẠO “HÚT MÁU THƯƠNG PHẾ BINH, BUÔN XƯƠNG TỬ SĨ QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA”


  1. avatar HungKhoi says:
    ..Hút máu…tpb,…Buôn xương…ts Ql VNCH..! Đôi khi chữ nghĩa ngôn ngữ của VN ta nếu đọc qua thoáng rồi xong thì không có gì…nhưng nếu ngẫm nghĩ kỹ lưỡng người ta lại thấy nó ghê sợ thật ! Nếu hiểu cái nghĩa rùng rợn nầy thế mà sự thật ngoài đời lại cũng có người dám mặt dày để thực thi điều đó , thế thì con người trên trần thế nầy khiếp quá đi !
  2. Buôn bán 20,000 bộ xương Tử sĩ VNCH
    Ô nhục và bi thảm!
    Nhưng gây cuộc chiến xâm chiếm Miền Nam
    Giặc hồ giết 1 triệu 700 ngàn nhân mạng
    Mới thật là khiếp đảm!
    Hai thằng điếm chánh trị Mỹ Nixon và Kissinger
    Bán đứng VNCH cho Tàu cọng
    Chụm thêm vào 58,000 ngàn nhân mạng lính Mỹ
    Mới thật là khốn nạn!
  3. avatar Mỹ-Lan says:
    Nghĩa-trang quân-đội Biên-Hòa nay đã được bọn tà-quyền Việt-cộng đặt một tên mới là Nghĩa-trang nhân-dân Huyện Dĩ-An (thuộc Tỉnh Bình-Dương). Đây là một thủ-đoạn thâm-độc của bọn chúng vì bọn chúng có quyền ủi bỏ những ngôi mộ của tử-sĩ QLVNCH để lập một sân đánh golf hay một khu công-nghiệp của Huyện Dĩ-An. Đào mồ cuốc mả là chuyện bọn tà-quyền đã từng làm ở các nghĩa-trang Mạc Đỉnh-Chi, nghĩa-địa Quảng-Đông và những bãi tha-ma khác.
    Mỹ-Lan không phải là một nhà ngoại-cảm (une voyante/a clairvoyant) nhưng Mỹ-Lan biết rõ ý-đồ của bọn tà-quyền Việt-cộng.
  4. avatar nguyễn dân việt says:
    Chúng ta cần chính thức loan báo cho công chúng Mỹ và trên toàn thế giới biết về hành động ô nhục của bọn nhà giàu Mỹ đã và đang làm để chống lại dân tộc VN, chống lại truyền thống trọng đạo lỹ của những người phương Đông của chúng ta. Bọn tam điểm trong chính quyền Mỹ đẫ lòi mặt ra để đạo diển vở tuồng thất nhân tâm , vô đạo đức nay. Chúng đang tiếp tục chính sách thù nghịch với VN bằng cách bỏ tiền ra để dàn dựng tấn trò giúp cho bọn vc làm mnhucj tổ quốc chúng ta. Chúng đã giúp cho kẻ thù vc giết chết những người sống, làm nhục hơn 58.000 binh sĩ đã ngã xuống trên chiến trường tại VN. Nay cuộc chiến đã qua rồi chúng lại tiếp tục làm nhục nhũng người đã chiến đấu để bảo vệ công lý và tự do cho cả thế giới. Và sau này chúng ta có bằng cớ chính thức để phản đối hành động này. Một tấn trò vô liêm sĩ, thiếu văn hoá, mất lương tri, chỉ có bọn súc vật sống ở thế giới khác đến mới có thể làm được điều này. Không thể lấy lý do sự khác biệt về văn hoá nên mới sinh ra hiểu lầm này. Mà phải nói đây là hành động chóng lại lương tri của nhân loại, một hành đọng chống lại nền văn hoá văn minh của loài người hiện nay! Không còn ngôn từ nào để nói đến NHỮNG KẺ NHÂN DANH NHÂN ĐẠO “HÚT MÁU THƯƠNG PHẾ BINH, BUÔN XƯƠNG TỬ SĨ QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA” nữa rồi vì bọn này dấm chống lại nhân loại khi họ còn sống và nay khi họ đã trở thành thương phế binh, và chống lại cả những người nay đã chết thì còn gì để xem chúng là con người nữa không!